Nhân gian đồn thổi ta là kẻ mang oán khí trời ban.
Gả cho ai, người ấy đều phải chết.
Không chết vì bệnh thì chết vì tai nạn. Không tai nạn thì cũng vì sợ quá mà bỏ đi luôn.
Ta không hiểu sao mình lại xuyên tới nơi quỷ quái này, lại còn bị ép làm thánh nữ “trấn sát khí” cho thiên hạ.
Thiên hạ sợ ta, tránh ta, gọi ta là yêu tinh đội lốt mỹ nhân.
Vậy mà một ngày kia, tên thái tử ma giới bất ngờ đích thân tới phủ cầu hôn.
Hắn nói:
“Gả cho ta đi. Nếu số nàng sát phu… vậy thì để xem, rốt cuộc là ai sát ai trước?”
Ta cười cợt, nhấc ly rượu trên tay:
“Đã chơi thì phải chơi cho lớn, đừng để ngày mai người người dựng phướn trắng trước cổng phủ Thái tử.”
Bình luận